© 2020 Bài Kiểm Tra.com. All Rights Reserved.

Kể lại trải nghiệm của bản thân khi chuyển đến một ngôi trường mới, làm quen với bạn mới

Chủ nhật - 21/04/2024 04:39
Kỳ nghỉ hè vừa rồi, em đã đăng kí tham gia vào nhóm thanh niên tình nguyện, cùng nhau trồng cây và làm vệ sinh thôn xóm.
Bài làm 1:
Kỳ nghỉ hè vừa rồi, em đã đăng kí tham gia vào nhóm thanh niên tình nguyện, cùng nhau trồng cây và làm vệ sinh thôn xóm. Trong những ngày ấy, em không chỉ được cống hiến sức mình cho địa phương, được làm quen, thử sức và học hỏi nhiều kinh nghiệm. Mà còn được làm quen với một người bạn tuyệt vời, đó là Minh Quân.

Minh Quân là học sinh lớp 6A4 cùng trường với em. Nhưng có lẽ do hằng ngày đi học, em chẳng mấy khi ra khỏi lớp, hay đi chơi với các bạn khác lớp nên đến nay mới là lần đầu tiên làm quen với cậu ấy. Lúc đầu, em khá ấn tượng về Quân bởi thân hình cao lớn và khỏe mạnh. Tuy mới học lớp 6, nhưng cậu ấy đã rất xông xáo cùng các anh lớn hơn cuốc cỏ, cắt cây. Mái tóc cậu ấy được cắt ngắn gọn gàng, rồi đội lên chiếc mũ cói. Mọi người trong đoàn thường trêu mà bảo: “Cậu này trông giống bộ đội cụ hồ lắm”. Những lúc như vậy, Quân lại đưa tay lên xoa đầu rồi cười theo, nheo lại đôi mắt một mí, khoe hàm răng trắng sáng của mình.

Một hôm khi em đang khệ nệ cố gắng kéo bao tải cỏ khô lại hố rác, thì Quân chạy lại kéo cùng em. Chính hành động đó đã bắt đầu cho tình bạn giữa chúng em. Sau lần đó, em và Quân thường xuyên nói chuyện với nhau hơn. Chúng em hết sức ngạc nhiên khi mình học cùng một trường nhưng chưa nói chuyện với nhau bao giờ. Và rồi, chúng em tâm sự với nhau đủ thứ chuyện. Về những bỡ ngỡ, mới lạ khi vừa lên lớp 6, về những chuyện thú vị hằng ngày, về sở thích riêng của bản thân… Cứ như vậy, chúng em ngày càng thân thiết hơn.

Sau đợt tình nguyện ấy, em và Quân trở thành bạn thân của nhau. Chúng em thường gặp gỡ và cùng nhau đi chơi. Đặc biệt, vào dịp sinh nhật của em năm đó, Quân đã tự mình đi hái cả một giỏ sim chín ở trên đồi để tặng em. Món quà đó khiến em vô cùng cảm động Vì trời thì nắng to, mà một mình cậu ấy đã cần mẫn hái từng quả sim một mãi đến đầy giỏ mới thôi. Từ đó về sau, Quân chính là người bạn mà em yêu quý nhất.

Em mong rằng tình bạn giữa em và Quân sẽ mãi luôn bền lâu và vững chắc dù tương lai có như thế nào.

Bài làm 2:
Trong kì nghỉ hè vừa rồi, em được bố mẹ cho đi học bơi ở trung tâm thành phố. Ở lớp học này, em được làm quen với Chi - một người bạn vô cùng tuyệt vời.

Chi cũng bằng tuổi em, nhưng trông cao hơn em khá nhiều. Hiện cậu ấy đang học lớp 6 ở ngôi trường phía đầu bên kia thành phố. Nếu không phải cùng nhau đăng kí lớp học bơi này thì có lẽ chúng em sẽ không bao giờ có cơ hội được gặp gỡ nhau.

Chi có làn da nâu mật ong cùng thân hình cân đối, khỏe mạnh. Mái tóc đen dài đến giữa lưng thẳng và suôn mượt. Bình thường sẽ được buộc gọn thành một cái đuôi gà, còn khi bơi sẽ được cuộn lại gọn gàng trong chiếc mũ bơi. Đôi mắt của Chi vừa đen vừa to tròn. Điều mà em đặc biệt ấn tượng ở Chi chính là nụ cười tỏa nắng. Khi cười, để lộ hàm răng trắng tinh đều như hạt bắp, cùng cái lúm đồng tiền nhỏ xinh. Mà Chi cũng rất hay cười, dù lúc nào, với ai cậu ấy cũng sẵn sàng nở một nụ cười thật tươi.

Chi là một cô gái vô cùng năng động và nhiệt tình. Trong buổi học đầu tiên, khi em đang loay hoay tìm cách kéo phéc của chiếc áo bơi thì cậu ấy đột nhiên xuất hiện và kéo giúp em. Sau đó, cậu ấy thường xuyên lân la gợi chuyện để chúng em có thể trò chuyện cùng nhau nhiều hơn. Và cứ thế chúng em trở thành cặp bạn thân thiết ở lớp học bơi. Chúng em cùng nhau khởi động, tập bơi và dọn dẹp. Cùng nhau đi ăn kem, ăn bánh sau giờ học mệt mỏi. Nhờ thế mà chúng em nhanh chóng thấu hiểu và thân thiết với nhau hơn.

Kết thúc khóa học bơi, ngoài việc có thể bơi lội thành thạo, em có thêm một người bạn tuyệt vời là Chi. Tuy học khác trường, nhưng chúng em vẫn thường xuyên liên lạc, cùng đi bơi và đi ăn với nhau. Tình bạn tuyệt vời ấy của chúng em cứ thế mà bền vững theo thời gian.

Em mong rằng, tình bạn của em và Chi vẫn sẽ mãi luôn vui vẻ như bây giờ. Chúng em đã cùng nhau đặt mục tiêu thi vào cùng một trường cấp 3 ở giữa thành phố. Để có thể ngày ngày cùng nhau đến trường. Mong rằng mục tiêu đó sẽ trở thành hiện thực trong tương lai.

Bài làm 3:
Quê tôi ở nông thôn nhưng tôi lớn lên ở thành phố. Từ bé đến giờ, tôi mới chỉ được về quê có một lần. Nhưng tôi không còn nhớ được nhiều kỉ niệm ở quê. Tuần vừa qua, tôi thật bất ngờ khi được bố mẹ cho về quê chơi ngày chủ nhật. Chuyến đi đã để lại trong tôi bao kỷ niệm khó quên.

Suốt đêm hôm trước, tôi gần như không ngủ. Tôi cứ nằm mà tưởng tượng về quê nội. Tôi chỉ nhớ mang máng đó là một vùng quê nghèo ở miền trung du. Sáng sớm tàu đã chạy, tôi ngủ lăn trong lòng mẹ vì mệt quá. Lúc tỉnh dậy bước chân đầu tiên từ tàu bước xuống là bước chân tôi đi vào nhà nội. Ngôi nhà nằm ngay cạnh đường tàu, ba gian cũ kỹ, được xây bằng thứ gạch mà lâu ngày đã bị đám rêu làm cho ngả màu xanh. Trước mặt ngôi nhà là cánh đồng lúa mới gặt xong, những gốc lúa trơ ra phơi mình dưới những cơn gió heo may.

Ăn cơm trưa xong, bố mẹ bắt tôi đi ngủ như ở trên thành phố. Đến chiều, tôi mới được mẹ cho đi chơi cùng các anh chị ở ngoài đồng. Một khung cảnh rộng mênh mông bát ngát nhìn mỏi mắt ở phía xa cũng chỉ thấy núi và mây trắng chứ không như thành phố chỉ thấy toàn nhà tầng và cao ốc. Đang cắm đầu đuổi theo con cào cào có cặp cánh màu xanh đỏ, tôi bỗng lao sầm vào một cậu bé trông người nhỏ nhắn hơn tôi khiến cậu bật phăng chiếc chạc bò. Tôi vội vàng:

- Xin lỗi cậu! Cậu có sao không?

- Không! Em không sao! Còn anh?

- Mình cũng không sao

Bây giờ tôi mới có dịp quan sát kỹ người bạn: Cậu người nhỏ nhắn nhưng nhìn khuôn mặt xem chừng không ít tuổi hơn tôi. Nước da cậu đen nhẻm nhưng đôi mắt sáng có vẻ rất thông minh. Tôi chủ động làm quen:

- Mình tên là Hải, mới về đây thăm ông bà nội. Còn bạn tên gì? Bạn bao nhiêu tuổi?

- Em tên là Minh, em mười hai tuổi.

- Vậy hả? Thế là chúng mình cùng tuổi với nhau.

Sự niềm nở của Minh không ngờ đã khiến một cậu bé khó tính như tôi nhanh chóng hòa nhập với đồng quê. Minh đã chỉ cho tôi bao thú chơi trong buổi chiều ngắn ngủi. Những thú chơi ấy đến trong mơ tôi cũng chẳng bao giờ có thể nghĩ ra. Phải chăng vì thế mà tôi đã trở thành khó tính. Và vì thế mà giờ đây tôi mới phải đeo cặp kính cận nặng nề với một mớ kiến thức không sao tiêu thụ nổi. Minh kể cho tôi biết, cậu cũng là học sinh giỏi toàn diện của trường nhưng so với tôi, Minh còn biết bao nhiêu thứ khác. Minh dạy tôi biết bắt dế đồng rồi cho một cái hộp đề chơi trò chọi dế, dạy cách thả diều, dạy cách nghe tiếng sáo để phân biệt diều nhỏ, diều to. Tóm lại ở Minh, tôi thấy như có một kho những trò chơi mà tuổi thơ những ai lớn lên ở thành phố không bao giờ biết được.

Buổi chiều ngắn ngủi trôi đi nhanh chóng. Tôi chia tay người bạn mới quen để về thành phố. Trước khi đi Minh còn cho tôi một chiếc diều. Tôi cầm chiếc diều lấy làm thích thú mặc dù đem về thành phố nhà mình chẳng biết sẽ thả ở đâu.

Về đến nhà, thỉnh thoảng tôi lại viết thư về quê hỏi thăm Minh. Tôi hay kể cho Minh nghe chuyện phố phường, còn Minh lại bù đắp cho tôi những trống rỗng của tuổi thơ. Minh là người bạn mà tôi quen gần đây nhất. Tôi thật không ngờ ở cái nơi xa xôi ấy, tôi lại có được một tình bạn sâu sắc và thân thương đến vậy!

Bài làm 4:
Kỳ nghỉ hè vừa qua là một kỳ nghỉ hè vô cùng đáng nhớ đối với em, không chỉ vì em đã có thể học đánh đàn - bộ môn nghệ thuật mà em rất thích mà còn vì em đã quen được Vũ - một người bạn mới tốt bụng và dễ mến.

Sau một năm học hành vất vả, kì nghỉ hè để xả hơi rồi cũng đến, để thưởng cho thành tích học tập chăm chỉ một năm qua của em ba đã đồng ý cho em tham gia khóa học đàn piano ở một trung tâm dành cho thanh thiếu niên. Buổi học đầu tiên, em vô cùng hào hứng, đã chuẩn bị rất kĩ từ ngày hôm trước. Nhưng học đàn khó hơn em tưởng, nhưng niềm vui được lướt tay trên những phím đàn khiến em quên đi tất cả, đặc biệt lại có một người bạn tốt như Vũ bên cạnh. Vũ bằng tuổi với em, vì là con trai nên cậu cao hơn em hẳn một cái đầu. Vũ cũng tham gia khóa học piano và chúng em được xếp thành đôi bạn cùng tiến. Nói về Vũ, cậu là một người dễ gần, vui vẻ, hoạt bát lại có chút trầm ổn nhất là lúc cậu đưa mình trên giai điệu của tiếng đàn. Cậu bạn có làn da hơi ngăm khỏe khoắn, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt ánh lên được sự thông minh lanh lợi. Cặp long màu đen, rậm, nổi bật sinh động. Mỗi khi cậu nở nụ cười là tưởng chừng như cả thời gian và không gian như bừng sáng, tưởng chừng như ai nhìn thấy nụ cười ấy cũng sẽ không có lí do để buồn hay khó chịu với cậu bạn.

Vũ có một khả năng lĩnh hội cao và trí nhớ tốt, những nốt nhạc Vũ chỉ cần nghe một lần là nhớ, những điều thầy giảng, không có gì là khó với Vũ cả. Em được biết là ba và mẹ của Vũ đều là giáo viên nhưng cả hai đều có sở thích về âm nhạc và cũng rất ủng hộ Vũ đi theo con đường mình thích. Bất ngờ hơn là ngoài piano, Vũ còn biết chơi trống lại còn hát rất hay. Lúc rảnh rỗi, Vũ còn đàn bằng ghi-ta và hát cho em nghe, nhìn cậu bên cây đàn y như một người nghệ sĩ thực thụ vậy!

Vũ còn là một người rất tâm lý. Sau ngày tụi em quen nhau một tháng là đến sinh nhật của em, hôm ấy trời nắng nhẹ, sau buổi học, Vũ rủ em ra công viên chơi, cậu đánh và hát cho em nghe bài hát chúc mừng sinh nhật, chưa hết ngỡ ngàng, cậu đã lấy trong túi ra một món quà nhỏ xinh xinh tặng em. Em vừa ngạc nhiên vừa cảm động bởi chưa bao giờ em nói sinh nhật của mình cho Vũ.

Vũ giống như cơn gió nhẹ thổi qua những ngày hè nóng bức của em, làm cho mùa hè trở nên đẹp hơn bao giờ hết. Em mong cả hai sẽ mãi là những người bạn tốt của nhau.

Bài làm 5:
Trong lứa tuổi học trò ai cũng đã từng có bạn. Như tôi đậy bạn bè tôi tràn ngập những tiếng cười và hạnh phúc. Trong năm học lớp 6 này, tôi quen được rất nhiều bạn mới, bạn nào cũng hiền và tốt cả. Nhưng trong số bạn đó tôi đã tìm ra một người bạn tri kỉ đó là Khánh Linh.

Năm nay Linh trạc tuổi với tôi, nhưng bạn cao hơn tôi một cái đầu. Bạn có mái tóc dài đen và dày kì lạ ôm sát với khuôn mặt đều đặn của Linh. Vầng trán của bạn khá cao và rộng lộ ra vẻ thông minh. Đôi môi đỏ như son, luôn luôn nở nụ cười với tôi. Mỗi khi cười bạn để lộ hàm răng trắng tinh như ngọc trai đều và thẳng như hạt bắp. Núp dưới đôi chân mày vòng nguyệt của Linh là đôi mắt long lanh, to và sáng luôn nở nụ cười với tôi. Thân hình mảnh mai, dong dỏng. Mỗi sáng đi học, cô học trò bé nhỏ này mặc một bộ đồng phục, áo trắng váy xanh, khăn quàng đỏ thắm tung bay trong gió lộ ra vẻ sạch sẽ của bạn mỗi khi đi học.

Ở nhà Linh là con ngoan, còn ở lớp Linh là trò giỏi. Mỗi lần thầy cho những bài toán khó, bạn đều xung phong lên giải. Môn nào cũng vậy Linh đều cố gắng nghe giảng và phát biểu xây dựng bài học. Bạn còn tham gia cuộc thi văn hay chữ tốt ở trường tuy không đạt giải nhưng trên khuôn mặt của bạn vẫn nở nụ cười. Có lần tôi để quên sách ở nhà, nhưng ngạc nhiên bạn là người đã nhận lỗi thay tôi. Mỗi lần cô giáo cho bài tập về nhà bạn luôn luôn làm bài đầy đủ. Bạn hay giúp đỡ mọi người, khi thấy ai gặp khó khăn bạn đều giúp đỡ.

Ở nhà bạn còn phụ giúp mẹ làm những công việc nội trợ như là: Trông em, lau nhà, quét nhà, giặt đồ, mà không bỏ đi chơi. Tuy nhà Linh rất nghèo nhưng bạn vẫn cố gắng phấn đấu học giỏi. Mỗi sáng đi học. Linh đều qua nhà tôi gọi đi học.

Thử hỏi những vì sao lấp lánh trên bầu trời, tình bạn và sao xa thứ nào quý nhất, sao xa khẽ lắc đầu: Tình bạn là một thứ thiêng liêng nhất. Bạn Linh là một người bạn tốt.

Bài làm 6:
Tuần vừa qua, lớp em có thêm một người bạn mới. Cô giáo xếp chỗ cho bạn ngồi cạnh em. Đó là một bạn nữ rất dễ thương làm em rất quý mến.

Buổi sáng hôm ấy, nắng ấm tỏa bên cửa sổ, trống vào tiết vừa đánh, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với một nụ cười hiền dịu, cô nói:

- Hôm nay, cô muốn giới thiệu với các em một người bạn mới, kể từ hôm nay, bạn sẽ là một thành viên trong lớp ta.

Rồi cô nhìn ra phía cửa lớp, một bạn nữ rất xinh bước vào lớp, bạn không mặc đồng phục trường em mà là của một trường khác. Bạn nhanh nhẹn đi vào đứng kế bên cô giáo và bắt đầu giới thiệu về bản thân:

- Chào các bạn, mình tên là Hoa, rất vui được làm quen với mọi người.

Lúc đầu, nhìn bạn có vẻ hơi rụt rè nhưng sau câu giới thiệu ấy, bạn như tự tin hơn, nở một nụ cười rất tươi nhìn về phía lớp học. Rồi cô giáo xếp chỗ cho bạn ngồi cạnh em bởi chỉ còn lại một bàn trống. Đến lúc này, em mới để ý, bạn cao hơn em hẳn nửa cái đầu, làn da bạn trắng hồn, đẹp ý da em bé. Nổi bật trên khuôn mặt dịu dàng là đôi mắt đen lay láy. Cái mũi dọc dừa, cao trắng, hình như hơi lấm tấm mồ hôi. Đặc biệt là cô bạn có một nụ cười rất tươi!

Hoa là một người bạn hòa đồng, mới đó mà hai đứa chỉ cần vài câu chào hỏi là cảm thấy thân thiết. Có một điều em vô cùng ấn tượng với Hoa đó là bạn viết chữ rất đẹp. Mỗi con chữ được viết ra từ đôi bàn tay trắng nõn của bạn nhìn đều tăm tắp tưởng như có thể bay lên được. Hoa tiết lộ rằng, bạn từng là thành viên của sáng giá của đội tuyển viết chữ đẹp khi còn ở trường cũ. Hoa còn dạy cho em viết những chữ Hoa theo một cách khác làm cho con chữ trở nên mềm mại và sinh động hẳn. Ngoài chữ đẹp, em còn phát hiện Hoa học rất tốt môn toán, môn học mà em rất sợ. Từ ngày ngồi cạnh Hoa, có gì không hiểu điều bạn chỉ lại cho em rất nhiệt tình khiến cho môn toán đã không còn là cơn ác mộng. Em thầm cảm ơn cô giáo đã để cho Hoa ngồi cạnh em. Từ nay, em có thêm một người bạn mới, vừa xinh, vừa học giỏi lại dễ mến. Sắp đến sinh nhật Hoa, em quyết định sẽ tự tay mình làm tặng Hoa một chiếc kẹp tóc bởi em tin rằng bộ tóc đen dài mượt mà của bạn mà được cặp thêm một chiếc kẹp nơ xinh xắn thì sẽ rất tuyệt!

Tuy mới quen Hoa vài ngày nhưng em rất quý Hoa và chúng em hứa với nhau sẽ là những người bạn tốt mãi mãi.

Bài làm 7:
Hè năm ngoái, với kết quả học tập khá tốt, em được gia đình thưởng cho một chuyến đi biển ở Sầm Sơn. Cũng thật tình cờ, tại nơi sóng biển cát trắng này, em quen được Lan - một cô bạn rất dễ thương.

Em còn nhớ trong chuyến đi thú vị ấy, vì tò mò và thích khám phá, em xin phép bố mẹ cho đi chơi xa hơn một chút. Được bố mẹ gật đầu, em vui vẻ lắm. Em cứ đi, vừa đi vừa tròn mắt ngắm cảnh vật ven đường. Chao ôi! Nơi đây mọi thứ đều đẹp như bức tranh. Đi xa quá, em bị lạc mà quên đường về. Điện thoại không có, nhà dân cũng không có nhiều. Mặt trời đã nhô cao hơn với nhiều tia nắng gay gắt. Đang hốt hoảng vì không biết đường về, em gục xuống bật khóc. Bỗng có một người vô tình va vào em. Em ngước mặt lên, một ánh mắt bối rối cùng lời nói cuống quýt:

- Mình xin lỗi bạn nhé, mình không cố ý, bạn có sao không?

Em ngây ra một lúc vì giọng nói nhẹ nhàng cùng khuôn mặt trái xoan đang đầy vẻ lo lắng của người bạn va vào mình. Chẳng chờ em nói thêm, bạn đã cất lời hỏi han:

- Bạn có chuyện buồn à, khóc tèm lem rồi kìa?

Nghe tới đây, em òa khóc:

- Mình... Mình bị lạc đường.

Bạn vội tiếp lời luôn:

- Hay mình đưa bạn về nhà nhé, mình là người ở đây nên rành đường lắm.

Em gật đầu, lấy tay lau nước mắt. Bấy giờ em mới có dịp để ý kĩ bạn hơn. Nước da ửng hồng, có lẽ vì vừa mới chạy. Mái tóc đen, dài được bạn buộc cao lên. Đôi mắt đen, to tròn luôn khiến người đối diện có một sự gần gũi, dễ mến.

Trên đường về, chúng em trò chuyện với nhau. Hóa ra bạn tên Lan và sinh cùng ngày tháng năm sinh với em. Những câu chuyện đầu tiên của hai đứa trẻ vừa quen biết lại tạo nên một tình bạn mới đẹp biết nhường nào. Lan dễ gần và thân thiện lắm. Bạn bắt chuyện với em hệt như chúng em đã quen nhau từ rất lâu rồi. Nắng mùa hè vàng như rót mật trên đuôi tóc cột cao lắc lư theo bước đi của Lan. Bạn cười xinh lắm. Đôi mắt cười cùng chiếc răng khểnh càng làm cho nụ cười của Lan duyên hơn. Con đường bỗng dưng gần hẳn lại. Kia rồi, khách sạn gia đình em thuê ở. Chúng em ôm nhau, nói lời tạm biệt và không quên hứa hẹn ngày gặp lại.

Mới đó, cũng sắp một năm rồi. Em và Lan vẫn giữ liên lạc tới tận bây giờ. Ngày sinh nhật của chúng em đã cận kề, chắc chắn em sẽ xin bố mẹ đến Sầm Sơn một lần nữa, gặp Lan - người bạn đáng mến mới quen.

Bài làm 8:
Hè năm ngoái, với kết quả học tập khá tốt, em được gia đình thưởng cho một chuyến đi biển ở Sầm Sơn. Cũng thật tình cờ, tại nơi sóng biển cát trắng này, em quen được Lan - một cô bạn rất dễ thương.

Em còn nhớ trong chuyến đi thú vị ấy, vì tò mò và thích khám phá, em xin phép bố mẹ cho đi chơi xa hơn một chút. Được bố mẹ gật đầu, em vui vẻ lắm. Em cứ đi, vừa đi vừa tròn mắt ngắm cảnh vật ven đường. Chao ôi! Nơi đây mọi thứ đều đẹp như bức tranh. Đi xa quá, em bị lạc mà quên đường về. Điện thoại không có, nhà dân cũng không có nhiều. Mặt trời đã nhô cao hơn với nhiều tia nắng gay gắt. Đang hốt hoảng vì không biết đường về, em gục xuống bật khóc. Bỗng có một người vô tình va vào em. Em ngước mặt lên, một ánh mắt bối rối cùng lời nói cuống quýt : "Mình xin lỗi bạn nhé, mình không cố ý, bạn có sao không? " Em ngây ra một lúc vì giọng nói nhẹ nhàng cùng khuôn mặt trái xoan đang đầy vẻ lo lắng của người bạn va vào mình. Tôi dụi mắt, lắc đầu nguầy nguậy. Chẳng chờ em nói thêm, bạn đã cất lời hỏi han: "Bạn có chuyện buồn à, khóc tèm lem rồi kìa? " Nghe tới đây, mình òa khóc: " Mình... Mình bị lạc đường ". Bạn vội tiếp lời luôn : " Hay mình đưa bạn về nhà nhé, mình là người ở đây nên rành đường lắm. " Em gật đầu, lấy tay lau nước mắt. Bấy giờ em mới có dịp để ý kỹ bạn hơn. Nước da ửng hồng, có lẽ vì vừa mới chạy. Mái tóc đen, dài được bạn buộc cao lên. Đôi mắt đen, to tròn luôn khiến người đối diện có một sự gần gũi, dễ mến.

Trên đường về, chúng em trò chuyện với nhau. Hóa ra bạn tên Lan và sinh cùng ngày tháng năm sinh với em. Những câu chuyện đầu tiên của hai đứa trẻ vừa quen biết lại tạo nên một tình bạn mới đẹp biết nhường nào. Lan dễ gần và thân thiện lắm. Bạn bắt chuyện với em hệt như chúng em đã quen nhau từ rất lâu rồi. Nắng mùa hè vàng như rót mật trên đuôi tóc cột cao lắc lư theo bước đi của Lan. Lan cười xinh lắm. Đôi mắt cười cùng chiếc răng khểnh càng làm cho nụ cười của Lan duyên hơn. Con đường bỗng dưng gần hẳn lại. Kia rồi, khách sạn gia đình em thuê ở. Chúng em ôm nhau, nói lời tạm biệt và không quên hứa hẹn ngày gặp lại.

Mới đó, cũng sắp một năm rồi. Em và Lan vẫn giữ liên lạc tới tận bây giờ. Ngày sinh nhật của chúng em đã cận kề, chắc chắn em sẽ xin bố mẹ đến Sầm Sơn một lần nữa, gặp Lan - người bạn đáng mến mới quen.

Bài làm 9:
Từ khi vào lớp 6, em thấy môi trường học tập của em có nhiều thay đổi. Ngôi trường mới mang đến cho em những trải nghiệm tuyệt vời với thầy cô và bạn bè. Và đặc biệt em đã quen được một người bạn mới rất hiền lành và tốt bụng – bạn Trang Linh.

Em gặp Linh trong ngày đầu tiên của năm học, trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đó cũng là lần đầu tiên em được đi xe đạp đến trường.Từ nhà đến trường em phải đi 2km. Tuy gần nhưng con đường này em ít khi đi lại nên cũng có phần bỡ ngỡ. Đang đi trên đường, em thấy Linh ngồi bên vệ đường cứ loay hoay với chiếc cặp bị đứt một bên quai, bạn đang lo lắng không biết phải làm thế nào để có thể sửa lại được chiếc cặp. Em lại gần, đỡ bạn ấy đứng dậy, rồi chúng em cười vui vẻ Linh đã đồng ý để cặp của mình lên giỏ xe em, và em chở bạn đến trường. Quãng đường đến lớp tuy ngắn nhưng em với Linh đã trò chuyện rất vui vẻ, và thật bất ngờ hai chúng em là bạn học cùng lớp 6A1.

Từ lần gặp gỡ ấy, Linh đã để lại cho em ấn tượng đặc biệt.Vốn là những người bạn mới quen còn nhiều bỡ ngỡ, chưa biết nhiều về nhau nhưng chúng em nhanh chóng thân thiết và gần gũi hơn. Trang Linh là học sinh giỏi, hát hay và tính tình cởi mở với mọi người. Bạn có khuôn mặt tròn, đôi mắt đen nhánh, cùng chiếc răng khểnh và nụ cười duyên dáng. Trên lớp, Linh luôn là học sinh gương mẫu, bạn chăm chỉ nghe giảng, làm bài tập thầy cô giao về nhà, các bài kiểm tra Linh là người đạt điểm cao nhất lớp. Tính tình của Linh rất thân thiện và cởi mở nên các bạn trong lớp rất yêu mến Linh.

Với em, Linh là người bạn đặc biệt. Hằng ngày, chúng em cùng nhau đi học và về nhà trên đoạn đường quen thuộc. Không những thế, Linh cũng giúp đỡ em rất nhiều trong học tập, bạn chỉnh sửa cho em cách làm bài tập, rồi cho em mượn rất nhiều sách hay để đọc, em đã có nhiều tiến bộ trong học hành. Vào ngày nghỉ Linh và em thường đến nhà nhau chơi, chúng em đi công viên, đến hiệu sách cùng nhau chơi vui vẻ.

Em rất yêu mến Linh, Linh là người bạn tốt của em. Vào học lớp 6 với nhiều thay đổi từ môi trường học tập em thật may mắn vì có người bạn đồng hành tuyệt vời - Trang Linh.

Bài làm 10:
Từ khi mới bước vào lớp 6, đối với em, cái gì cũng lạ lẫm. Từ bạn bè đến thầy cô. Ngôi trường này cũng lạ. Nhưng rồi em cũng làm quen được với một bạn nữ - bạn Kiều Trang.

Kiều Trang năm nay 12 tuổi, bằng tuổi tôi. Tuy bằng tuổi tôi nhưng trông Trang chững chạc và lớn hơn tôi rất nhiều. Dáng người bạn thấp tròn. Khuôn mặt bạn bầu bĩnh rất đáng yêu. Bạn Trang rất hiền, bạn luôn sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Bạn là một trong những học sinh giỏi của lớp. Bạn luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như ở trường. Tuy học giỏi nhưng Trang không hề kiêu căng mà rất khiêm tốn, những hôm gặp phải bài toán khó bạn liền dành thời gian ra chơi để giảng lại cho các bạn học yếu. Hiền dịu và vui tính là hai đức tính mà em thích nhất ở Trang. Bạn rất nhanh nhẹn, chu đáo và cẩn thận trong mọi việc cô chủ nhiệm giao cho. Nhờ có bạn mà lớp tôi bao giờ cũng đi đầu trong các hoạt động của liên đội đề ra.

Trang thường sang nhà rủ cùng em học bài cũ và soạn bài cho ngày mai. Những gì em không hiểu thì Trang giảng một cách tận tình. Bạn còn nghĩ ra nhiều cách để em mau chóng hiểu bài.

Ở nhà Trang còn tuyệt vời hơn. Trang rất siêng năng, chăm chỉ làm việc nhà. Bạn ấy còn chăm sóc người ông bị bệnh mỗi khi bố mẹ đi làm. Bạn còn vui vẻ hòa nhã với mọi người xung quanh. Đặc biệt Trang rất yêu thương trẻ nhỏ trong xóm. Bạn thường hay bày trò để các em vui chơi. Bố mẹ tôi thường bảo tôi lấy tấm gương của bạn mà học tập.

Sau một thời gian được cùng học, cùng vui chơi với bạn em đã học được ở bạn rất nhiều tính tốt. Em mến Trang lắm. Em mong chúng em sẽ không bao giờ chia rẽ nhau và sẽ mãi là bạn tốt của nhau.

Bài làm 11:
Lớp chúng tôi mới có thêm một thành viên mới. Bạn tên là Tú Anh. Vì ba của Tú Anh phải chuyển công tác ra miền Bắc nên bạn theo gia đình đến đây. Tôi và Tú Anh đã làm quen nhanh chóng và trở thành một đôi bạn thân thiết.

Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày Tú Anh chuyển đến lớp tôi. Đó là buổi sáng thứ hai đầu tuần. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Những đám mây trắng xốp bồng bềnh trôi. Những tia nắng mùa thu vàng ươm như rót mật đang nhảy nhót trên khắp cành cây, kẽ lá. Sau giờ chào cờ, lớp tôi còn nhốn nháo vì giáo viên chưa lên lớp. Bỗng cô giáo bước vào, đi bên cạnh cô là một bạn gái xinh xắn. Cô giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới chuyển từ miền Nam ra và hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ để bạn dần quen với môi trường mới. Cô xếp cho Tú Anh ngồi cạnh tôi vì trước đây tôi vẫn ngồi một mình. Lúc này tôi mới có dịp quan sát kĩ bạn gái ấy. Tú Anh có nước da trắng hồng, đôi má phúng phính như cái bánh bao. Vầng trán cao và rộng lộ rõ vẻ thông minh. Cũng vì lẽ đó mà ban đầu tôi tưởng Tú Anh học rất giỏi. Nhưng về sau tôi mới biết Tú Anh có sở trường về các môn năng khiếu nhiều hơn. Đó là lý do vì sao đôi bàn tay búp măng của bạn lại có đủ mười bông hoa tay, bông nào bông nấy đều tròn xoe. Đôi mắt màu nâu, to tròn và long lanh như giọt sương sớm. Chiếc mũi dọc dừa cao và thẳng. Điểm tôi thích nhất trên gương mặt bạn là đôi môi trái tim đỏ mọng như nụ hoa hồng chúm chím. Mỗi khi cười Tú Anh để lộ ra hàm răng đều đặn, trắng muốt. Tú Anh có dáng người nhỏ nhắn. Hôm bạn mới chuyển đến lớp tôi, vì chưa mua được đồng phục nên bạn mặc chiếc áo sơ mi trắng cổ sen tròn, đi kèm với chiếc nơ màu hồng được đính ở phía dưới. Cách ăn mặc của bạn không hề cầu kì nhưng vẫn thể hiện được sự gọn gàng, sạch sẽ. Một điểm nữa mà tôi rất thích ở ngoại hình Tú Anh, đó là mái tóc ngắn, màu nâu hạt dẻ. Bạn bảo màu tóc là do di truyền vì bà ngoại và mẹ của bạn đều có mái tóc như thế chứ không phải do nhuộm như mọi người vẫn nghĩ. Mái tóc đó thường được tết hai bên với chiếc nơ cột tóc cũng nhỏ nhỏ xinh xinh như hai bím tóc của bạn vậy.

Tú Anh là một người khá cẩn thận và chu toàn. Điều này lúc đầu làm tôi hơi ngại nhưng sau đó lại cảm thấy thích thú vì sự cẩn thận của Tú Anh có lẽ sẽ rèn được nết cẩu thả, bừa bộn của tôi. Hôm đầu tiên đến lớp bạn đã nhờ tôi dẫn đi tham quan trường để có thẻ hiểu rõ hơn về môi trường mới. Nhìn cách bạn xuýt xoa trước những điều mới lạ, đôi mắt cứ long lanh lên, tự nhiên tôi lại cảm thấy phổng mũi tự hào, có cảm giác như mình là một hướng dẫn viên chuyên nghiệp vậy. Cũng nhờ lần đó mà chúng tôi trở nên thân thiện hơn. Hai đứa nói chuyện rất hợp nên chuyện xích mích, bất đồng giữa chúng tôi hầu như không xảy ra. Tôi hay sang nhà Tú Anh để làm bài tập cùng bạn, cùng nhau giải đáp những thắc mắc để hiểu bài hơn. Tôi học tốt các môn tự nhiên, còn Tú Anh lại có giỏi văn học nên chúng tôi thường giúp đỡ nhau để khắc phục điểm yếu và cũng để nâng cao điểm mạnh. Nhờ vậy mà qua các kì thi, điểm của hai đứa chúng tôi cũng được cải thiện nhanh chóng. Không chỉ vậy, Tú Anh còn là một cô gái đa tài trong các môn nghệ thuật. Bạn có thể chơi ghi-ta, piano và sáo trúc. Những lúc tôi đến nhà Tú Anh chơi, hai đứa thường cùng nhau kéo ghế ra trước hiên nhà, cùng nhau nghêu ngao hát. Bạn đệm đàn, tôi cất tiếng hát. Tiếng hát bay đi trong gió nhưng lại mang niềm vui đến cùng. Thỉnh thoảng hai đứa lại cười phá lên khi tôi quên lời bài hát hoặc khi Tú Anh đánh sai nốt nhạc. Những tia nắng nhảy nhót cùng đàn chim ríu rít trên cành như vui cùng hai chúng tôi. Ngoài ra bạn còn vẽ tranh rất đẹp. Cuối năm học, Tú Anh đã vẽ tặng cả lớp chân dung của từng người thay cho lời cảm ơn vì đã giúp đỡ bạn để bạn đỡ bỡ ngỡ khi chuyển trường.

Cả lớp ai cũng yêu quý Tú Anh và tôi cũng thế. Tôi hi vọng tôi và Tú Anh sẽ mãi mãi là những người bạn tốt như bây giờ. Và tôi cũng muốn cảm ơn bạn vì đã luôn lắng nghe, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, động viên tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn. Tôi sẽ luôn vun đắp, gìn giữ tình bạn đáng quý này.
 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây