© 2020 Bài Kiểm Tra.com. All Rights Reserved.

Suy nghĩ về việc học nhân mùa tựu trường

Thứ bảy - 12/11/2016 09:22
Đã lại thêm một mùa tựu trường, mùa của những đám mây bàng bạc trôi trên không và lá ngoài đường rụng nhiều. Lòng ta lại như chú bé ngày đầu đi học trong văn của Thanh Tịnh.
Có bao giờ ta tự hỏi vì sao đoạn văn Tôi đi học lại sống lâu như vậy trong ký ức của ai đã từng là học trò? Có phải vì nó đã được in vào sách tập đọc cấp một? Có phải vì mùa đến trường lặp lại hàng năm nên dễ nhớ? Hay vì đó là tâm trạng quá điển hình của một chú bé ngày đầu làm "sinh viên" lớp 1?

Sớm mai hôm ấy, sớm mai đầy sương thu và giá lạnh, chú bé được mẹ âu yếm dắt tay đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này chú đã quen đi lại lắm lần nhưng lần này bỗng lạ. Cảnh vật chung quanh như có nhiều thay đổi lớn. Tất cả thực ra chỉ vì hôm nay "tôi đi học". ý nghĩa sâu sắc làm nên sự điển hình bất hủ của một tâm trạng nằm trong ba chữ Tôi đi học.

Sự học là chiếc bản lề mở ra phía sáng, khép lại giữa bóng tối.

Sự học là nhịp cầu bắc bên này bờ mông muội sang bên bờ chân lý.

Học cho nên người, học để không chỉ sống phần "con".

Học để biết chung sống cùng nhau trong cộng đồng, trong một thế giới ngày càng chật hẹp khi mà ranh giới của địa hạt thông tin ngày càng nhoà đi.

Học để biết uống nước đun sôi để nguội.

Học để biết không ai có thể suy nghĩ hộ và quyết định cho hiểu biết của chính ta. 

Học để biết ơn Đác-uyn, Men-đen, những Niu-tơn, Anh-xtanh,... Biết ơn những nhà bác học dám cấy lên cơ thể của chính mình những vi trùng thí nghiệm... Và vô cùng nhiều những ngọn đuốc khác đã dẫn đường cho tương lai nhân loại.

Học để biết ơn con người có 200 ngàn năm câm lặng trước 300 ngàn năm biết nói. Học để biết một Cổ đại loé sáng, một Đêm trường Trung cổ tối tăm, một Phục hưng xanh lại màu nhân bản, một Cổ điển mực thước, một ánh sáng bừng lên lý trí và một Hiện đại đầy quyến rũ mà còn đó bao ngổn ngang gò đống...

Để biết chớp mắt là một chiều dài thời gian niên đại.

Học để thấy trong một giọt nước có phân tử, có nguyên tử, có 1H 2O. Học để biết giọt nước ở Việt Nam cũng giống như giọt nước ở bên kia bờ đại dương, ở Nga, ở Đức. Giọt nước có thể soi bóng mọi gương mặt người.

Và như vậy cũng chỉ có học mới giúp em làm một - con - người mang tầm vóc nhân loại.

Chính ý nghĩa lớn lao của sự học đã khiến chú bé mơ hồ dự cảm về những đổi thay kỳ diệu kể từ khi con người bước chân đến lớp. Có thể nói mọi con đường đi lên của nhân loại đều bắt đầu từ nhà trường.

Chú bé của Thanh Tịnh náo nức mà cũng "hoang mang", là bởi chú đang gánh trách nhiệm quá lớn lao được làm người tiếp nhận và kế thừa cả kho trí thức vĩ đại của nhân loại. Sứ mạng của kẻ sĩ là vậy.

Dẫu còn nhiều trăn trở, dẫu còn nhiều thiệt thòi, dẫu còn khó khăn, dẫu "hoang mang" thì cũng xin hãy "náo nức" mà nói rằng xin cảm ơn đời được còn làm một bông hoa phượng trong sân trường và hạnh phúc thay nếu được viết 3 chữ Tôi đi học mãi mãi ở thì hiện tại.

Đoàn Công Lê Huy

© Bản quyền thuộc về Bài kiểm tra. Ghi rõ nguồn Bài kiểm tra.com khi sao chép nội dung này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây