08:19 19/11/2022
Những tia nắng mùa thu nhẹ nhàng chiếu xuống một bãi đất hoang vắng. Vài cơn gió vi vu, lay động phả nỗi hiu hắt vào từng tán cây, ngọn cỏ. Không gian im ắng, tĩnh lặng ấy càng âm u hon bởi những ụ đất gồ ghề nhấp nhô. Có gò đất được dọn dẹp sạch sẽ, có gò đất lại um tùm cỏ dại. Một gò đất phía trái, nằm trơ trọi, lạnh lẽo, cắm lên tấm gỗ mỏng, xộc xệch. Trên tấm gỗ gần như mục nát ấy, lờ mờ dòng chữ: “Nơi yên nghỉ của cụ Hạc”. Phải, đó chính là nấm mộ của lão Hạc, một con người vừa đáng thương vừa đáng kính.