© 2020 Bài Kiểm Tra.com. All Rights Reserved.

Cảm nghĩ về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô giáo,...) (Bài số 3).

Thứ năm - 19/01/2017 05:03
Cô Thương dạy Ngữ văn trường em. Năm lớp 6, thỉnh thoảng cô đến dạy thay một vài tiết khi cô Xuân đi họp. Lên học lớp 7, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp em, lớp 7B trường Trung học cơ sở Yên Bình, Ý Yên, tỉnh Nam Định.
Cô Thương tốt nghiệp loại ưu trường Cao đẳng Sư phạm, cô đã có 8 tuổi nghề, và giáo viên giỏi cấp tỉnh.
 
Cô xinh đẹp, nước da trắng, tóc đen nhánh buông dài. Tiếng cô trong và ấm. Những giờ giảng văn nghe cô đọc thơ và giảng bài, bạn nào cũng mê. “Cô hiền như suối trong”, bạn Hoa làm thơ nói về cô Phương như thế.
 
Chiều chủ nhật cuối tháng, bọn nữ sinh lớp 7B vẫn kéo đến nhà cô học nữ công gia chánh. Cô dạy chúng em xào nấu một số món ăn ngon: cách làm nộm, cách ướp thịt để rán, nướng, cách đồ xôi, cách xào rau, cách dọn cỗ, v..v...Cô làm thật nhanh và khéo léo.
 
Cô dịu dàng không mắng và phạt học sinh bao giờ. “ Em Hải chưa học bài: “Bạn đến chơi nhà” về học kĩ, ngày kia, cô kiểm tra” ; “Em Hùng nghịch gì đó?”; “Em Liên ngẩng cao đầu lên lúc viết” v..v...
 
Cô nói nhẹ nhàng thế mà chúng em rất thấm thía. Cô cho biết cô lên 7 tuổi thì bố qua đời; gia đình ở vùng biển, nhà nghèo, thế mà mẹ vất vả làm lụng để nuôi hai con nhỏ ăn học. Anh cô là kĩ sư cầu đường, công tác ở xa. Cô dạy học xa quê, xa nhà, nhớ mẹ già lắm...
 
Cô Thương đã gần ba mươi tuổi mà chưa lập gia đình. Trong phòng cô, chân dung người sĩ quan trẻ bộ đội Hải quân - đặt trang trọng trên bàn. Người bạn cùng học, người yêu của cô, người liệt sĩ mà cô mãi mãi thương nhớ. Nghỉ hè, cô vẫn đi thăm mộ người yêu. Cô nói với chúng em: “Hoa sim tím là loài hoa mà cô quý nhất”.
 
Một lần anh Ngữ về phép, anh từ Đà Nẵng ra. Cô Thương đến gặp mẹ em và gặp anh Ngữ. Sau lần gặp gỡ dó, hình như anh Ngữ và cô Thương có gửi thư cho nhau. Mẹ em vui lắm, chắc mẹ nghĩ: cô Thương sẽ trở thành con dâu của mẹ.
 
Đầu năm học mới, cái tin cô Thương chuyển về huyện Hải Hậu làm cả lớp em xôn xao. Một buổi chiều, cô đến thăm mẹ em và cho em một cái cặp sách mới. Cô nói như khóc với mẹ em: “Ở quê, mẹ con ốm nặng, con được chuyển về quê. Chắc là con khó trở thành con dâu của mẹ...”. Mẹ em nước mắt ứa ra.
© Bản quyền thuộc về Bài kiểm tra. Ghi rõ nguồn Bài kiểm tra.com khi sao chép nội dung này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây