© 2020 Bài Kiểm Tra.com. All Rights Reserved.

Em hãy phát biểu cảm nghĩ về mẹ

Thứ năm - 13/02/2020 09:21
Trong cuộc sống, ai mà chẳng có người thương người nhớ. Người mà tôi yêu quý nhất là mẹ. Mẹ là tất cả cuộc đời tôi. Mẹ chứa đựng những gì huyền bí nhất, thiêng liêng nhất, kì diệu nhất. Nhưng còn có điều kì diệu hơn đó chính là tôi yêu mẹ vô vàn.
Mẹ tôi, chẳng phải bác sĩ cũng chẳng phải giám đốc, hay một nghề nào sang trọng hơn mà mẹ tôi chỉ là một người nông dân chân chính. Vì thế, nước da mẹ tôi không trắng trẻo như bao người khác mà lại ngầm ngăm đen vì lúc nào cũng một nắng hai sương vất vả, khó nhọc chăm sóc gia đình. Mái tóc mẹ ngang lưng, đen óng ả được thắt bằng bím xanh lơ mà mẹ vẫn thích. Mái tóc ấy ôm gọn khuôn mật trái xoan, bao giờ cũng vui tươi. Đôi mắt đen nhánh của mẹ lúc nào cũng soi sáng nỗi lòng của tôi và chứa đựng cái gì đó rất bí ẩn mà tôi chưa có lời giải đáp. Đôi mắt mẹ luôn cười vui. Nụ cười ấy chứa chan bao tình cảm, bao nỗi niềm của mẹ dành cho tôi. Đôi bàn tay mẹ chai gầy xương xương vì phải làm quần quật bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Tôi thương mẹ vô cùng mà cũng quý mẹ lắm. Mẹ là người dẫn đường chỉ lối cho tôi nên người.

Cuộc đời mẹ tảo tần nuôi tôi, mẹ dạy tôi từ nét chữ đến từng cách ăn mặc... Mẹ đã phải chịu bao đắng cay khổ cực, vậy mà khi tối đến trăng thanh gió mát mẹ vẫn ngồi ngắm trăng đêm. Những lúc như thế, tôi thường sà vào lòng mẹ để nghe mẹ kể chuyện cổ tích. Bàn tay mẹ vừa xoa đầu tôi vừa kể. Giọng mẹ truyền cảm, nhẹ nhàng, cuốn hút tôi vào thế giới cổ tích và cũng đưa tôi vào giấc ngủ say sưa. Giấc ngủ ấy luôn hiện ra hình ảnh mẹ rất đẹp. Tôi cảm thấy như tôi không thể xa rời mẹ từng giây, từng phút.

Ở nhà mẹ hiền lắm, chẳng bao giờ đánh hay mắng tôi lần nào. Mỗi khi tôi mắc lỗi, mẹ chỉ khuyên bảo tôi nên cẩn thận và giúp tôi hiểu được nỗi lòng của mẹ. Với ông bà, bao giờ mẹ cũng là một người hiếu thảo. Với bố, mẹ là người vợ hiền. Với tôi, mẹ là người mẹ nhân hậu. Còn với làng xóm xung quanh thì mẹ luôn được mọi người khen. Tôi rất tự hào về mẹ. Một lần, chị Yến qua, chị cho tôi một quả chuối và một chiếc kẹo. Tôi khoe mẹ nhưng vẫn thấy ít liền chê. Mẹ bảo tôi không nên nói thế, phải nhớ “của ít lòng nhiều” thì mới hòa thuận được với hàng xóm láng giềng.

Năm tháng trôi qua nhanh vùn vụt, chẳng mấy chốc mà tôi đã lớn. Tôi chỉ mong sao tuổi thanh xuân của tôi bù lại cho mẹ. Mẹ mãi mãi vẫn là người tôi quý nhất. Và tôi sẽ nhớ mãi những lời mẹ dạy:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Ôi! Mẹ thật tuyệt vời!

Quách Trung

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây