© 2020 Bài Kiểm Tra.com. All Rights Reserved.

Hãy tưởng tượng và kể câu chuyện: Mười năm sau, em lại trở về thăm ngôi trường đang học hôm nay

Thứ ba - 31/10/2017 08:29
Sau bốn năm miệt mài học tập ở trường Đại học Bách khoa, tôi đã trở thành kĩ sư và được nhận vào làm việc trong một nhà máy cơ khí của tỉnh nhà. Thời gian trôi đi nhanh quá! Mới ngày nào đó tôi là cậu học sinh lớp 6, thoát cái đã mười năm. Bao kỉ niệm của tuổi học trò tinh nghịch, đáng yêu vẫn còn tươi rói trong kí ức.
Năm nay, ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 vào đúng ngày thứ bảy. Tôi trở về thăm các thầy cô giáo và thăm ngôi trường cũ mà tôi xa cách đã lâu.

Hồi tôi học lớp 6A do cô Nhân dạy toán làm chủ nhiệm, tôi được cử làm lớp trưởng. Các bạn trong lớp tín nhiệm, phần vì tôi học khá, phần vì tôi rất nhiệt tình trong mọi công việc của lớp.

Trường tôi nằm trong một khu đất rộng có tường xây xung quanh. Đoạn đường dẫn đến quốc lộ 1 vào tới cổng trường rộng chừng sáu mét, hai bên trồng bạch đàn. Chiếc bảng đề tên trường màu xanh, nổi bật hàng chữ trắng: Trường trung học cơ sở Võ Thị Sáu, từ xa đã nhìn thấy rất rõ. Ba dãy phòng học lợp tôn nối nhau theo hình chữ U, ở giữa là sân trường với cột cờ đặt trước cửa phòng Ban giám hiệu. Hình ảnh ngôi trường cũ thân yêu luôn hiện trong trí nhớ của mình. Về thăm trường lần này, tôi hi vọng thấy lại những gì quen thuộc một thời.

Nhưng sao lạ thế này!? Vẫn tên trường cũ, vẫn con đường dẫn vào trường ngày nào những hàng cây ấy thì đã cao vút, thân tròn thẳng tắp. Mặt đường tráng sĩ măng phẳng phiu. Cổng trường được xây dựng bề thế và quét vôi trắng trông rất đẹp.

Ấn tượng nhất là ngôi trường ba tầng cao sừng sững, mái ngói đỏ tươi. Tường quét vôi vàng, cửa lớn cửa sổ sơn xanh nhìn thật hài hòa. Hai bên là hai dãy phòng làm việc của Ban giám hiệu, hội trường, thư viện, phòng thí nghiệm, phòng vi tính và phòng truyền thống của trường. Trước cửa các lớp học đều có bồn hoa. Hoa cúc, hoa hồng lung linh trước gió. Sau trường là vườn sinh vật trồng nhiều loại cây. Mỗi cây đều có gắn bảng đề tên thường gọi và tên khoa học. quả là một sự thay đổi lớn lao và kì diệu.

Gặp lại các thầy cô cũ, lòng tôi trào lên một niềm xúc động lạ thường.

Các thầy cô vẫn nhớ đến tôi, trìu mến gọi tên tôi và hỏi thăm tôi về mọi mặt. Cô Nhân xiết tay tôi thật chặt, chúc mừng tôi đã trưởng thành. Tôi thầm nghĩ: “Dù có đi đâu, về đâu, mình cũng mãi mãi nhớ về ngôi trường này, về các thầy cô và các bạn bè yêu quý”.
© Bản quyền thuộc về Bài kiểm tra. Ghi rõ nguồn Bài kiểm tra.com khi sao chép nội dung này.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây